Sau ba năm điều hành công việc kinh doanh của gia đình cùng độc giả VnExpress, gia đình ông Thanh Trần thất bại.
– Năm 2010, tôi tốt nghiệp đại học 24 tuổi. Người thừa kế bị ốm và cần làm việc. Vì vậy, tôi không chọn làm kỹ sư cầu đường như các bạn cùng lớp, thay vào đó, tôi về làm trang trại ở tỉnh Đồng Nai. Công ty có quy mô tương đối lớn, với doanh thu hàng tháng xấp xỉ 2,5 tỷ đô la Mỹ.
Trở lại trường đại học với nhiệt huyết của một thanh niên, tôi lao vào công việc với nhiệt huyết. Trong năm đầu tiên tôi tiếp quản, công ty đã thu được lợi nhuận đáng kể. Tôi tin chắc trong năm tới sẽ mạnh dạn vay nhiều vốn của bà con, kể cả bà con ngân hàng… Tôi sẽ đầu tư nhiều hơn vào máy móc thiết bị, mở rộng quy mô sản xuất, đưa doanh thu hàng tháng của công ty đạt 7 tỷ đồng. — Tuy nhiên, việc vội vàng tăng sản lượng mà không tính toán kỹ thị trường đã khiến tôi phải trả giá. Do vay nhiều vốn nên tôi tiếp tục phát triển và thu mua hàng hóa trong kho khi năng lực sản xuất không thể đáp ứng kịp dẫn đến hàng tồn kho quá nhiều. Mặt khác, giá cả hàng hóa ngày càng giảm, lãi suất ngân hàng cao, lãi suất tín dụng bên ngoài cao khiến hoạt động kinh doanh gặp nhiều khó khăn. Khi điều hành công việc kinh doanh của gia đình, ông ước tính khoản nợ của ông Trần sẽ vượt quá 12 tỷ đồng.
Năm 2013, tôi bị mất hết vốn của công ty, cộng thêm khoản nợ khủng lên đến 10 tỷ đồng. Tôi rất thất vọng, nhưng không suy sụp. Tôi khuyến khích bản thân đứng lên và tiếp tục. Tôi xoay xở vay mượn bên ngoài để trả lãi mỗi tháng gần 300 triệu đồng rồi bắt đầu lại sản xuất.
Lúc này thị trường nông sản cũng bắt đầu đi vào ổn định, nhưng vì không có thêm vốn nên mình đi đâu cũng chỉ mua kiếm lời, lãi hàng tháng thôi. Sau đó, do không có vốn, hoạt động sản xuất của tôi lâm vào cảnh khó khăn nên tôi vay một mặt, vay nặng lãi, nợ nần chồng chất, đồng thời không còn lãi. Tính đến ngày 10 tháng 10 năm 2013, tổng nợ công ty của tôi là 12 tỷ đô la. Tôi thực sự rơi vào ngõ cụt không chịu nổi và chính thức tuyên bố vi phạm hợp đồng. Vài ngày trước khi phá sản, tôi và gia đình đang sống trong địa ngục. Bố mẹ ốm đau, do gia sản và danh dự tích cóp mấy chục năm nên đêm khuya không chợp mắt được, tôi đang đứng trước bờ vực nợ nần chồng chất. Đàm phán về khoản nợ và giấy báo gia đình. Đối với chủ nợ ngoài công ty, tôi cũng đòi toàn bộ tiền lãi, và tôi muốn trả gốc theo từng đợt. Bên cạnh những người đã chia sẻ, động viên, thông cảm với tôi và gia đình thì không ít người khác chỉ trích, tố cáo, thậm chí có cả một chủ nợ vì quá uất ức nên cũng cầm dao đâm tôi. yêu và quý.
Khi mười ngày sau, một chủ nợ của tôi (nhậu nhẹt là người luôn động viên và chia sẻ với tôi và gia đình nhiều nhất), điềm xấu vẫn chưa kết thúc. Chết đột ngột (anh bị bệnh não, chết vì uống rượu, rồi sống lại mấy lần). Vì vậy, dư luận cho rằng tôi vì uất ức, nợ nần không trả nên anh ta uống thuốc tự tử khiến tôi càng thêm đau khổ. Tránh trục của dư luận, tôi quyết định dành cho ba mẹ con. Người em về quê, sống với ông bà ngoại ở Huế. Anh trai cùng cha khác mẹ của cô đến làm việc tại nhà dì. Với tôi, năm tôi lấy chồng cũng là năm công ty phá sản (tháng 4 cưới và tháng 10 phá sản). Chúng tôi quen nhau từ hồi cấp 3. Yêu nhau gần 7 năm rồi mới cưới, điều này khiến tôi càng tủi thân vì thấy đau cho vợ.
Chồng khó có tiền sống với vợ trong thời buổi này, tôi mở quán cơm tấm còn tôi bán đồ ăn sáng. Vị giám đốc điều hành từ hơn trăm công nhân giờ kiếm tiền từng đĩa cơm nhưng từ trước đến nay, ông chưa bao giờ xấu hổ vì điều đó mà coi đó như một kinh nghiệm. Kinh nghiệm sẽ không bao giờ bị lãng quên. Vợ chồng tôi chăm chỉ bán cơm tấm nhưng mỗi ngày cũng chỉ kiếm được 300.000 đồng, đủ tiêu.
Nhiều đêm, tôi đã khóc cho hoàn cảnh của gia đình mình (tôi chưa bao giờ khóc nhiều như vậy), nhưng vào một buổi chiều tháng 12 năm 2013, ông tôi đột ngột qua đời. Về quê chịu tang mà không kham nổi mấy trăm nghìn thì đau lắm.Tôi cảm thấy rất đau đớn.
Tết 2014, quê tôi bắt đầu vào vụ thu hoạch mới, nhìn mọi người tất bật thu mua, sản xuất nông sản khiến tôi như ngồi trên đống lửa. Tôi quyết định dọn dẹp nhà xưởng và chuẩn bị máy móc, nhưng tôi rất sốc vì không biết phải làm thế nào và bắt đầu lại từ đâu. Vì bây giờ không có tiền và công nhân cũng không có hàng, tôi phải làm sao? Gia đình và bạn bè. Vì mới phá sản nên ai cũng chần chừ, thiếu tin tưởng vào tôi. Do đó mức vay rất vừa phải khoảng 300 triệu đồng. Tuy số tiền rất nhỏ nhưng với tôi hiện tại nó rất quý giá. Tôi nhớ lại rằng những anh chị em trung thành nhất vào nhà máy. Cá nhân tôi sẽ làm tất cả mọi thứ, bao gồm bốc xếp, ghi sổ, thu chi. Ban đầu, nhiều bạn bè không muốn làm ăn với tôi nhưng sau đó họ quay lại, có lẽ thương tôi, gia đình nên mở lại cơ hội này. Với việc tăng sản lượng, phương thức quản lý công việc sẽ được thay đổi theo hướng chặt chẽ và rõ ràng hơn. Người thợ già quay lại. Bạn bè cũ cũng kiếm được nhiều tiền, họ bán cho tôi, có khi tiền giảm từ 500 triệu đến 7 tỷ.
Hiện tại, doanh thu bình quân của công ty đạt khoảng 5 tỷ đồng. Chỉ một chút thời gian mỗi tháng để sinh hoạt trở lại, điều đó khiến tôi cảm thấy như một giấc mơ. Tôi không ngờ mọi người lại yêu thương mình nhiều như vậy trong lúc khó khăn. Ngoài ra, ngày càng có ít điều khoản xúc phạm gia đình tôi. -God đã không làm tôi thất vọng, tôi chỉ trả góp đợt đầu tiên. Số tiền tôi tính ra là để trả cho mọi người một ít tiền (tổng cộng khoảng 1 tỷ đồng). Khoản nợ còn lại gần 11 tỷ đô la Mỹ là đáng kể, nhưng nếu nó phát triển như hiện tại, tôi hy vọng vấn đề này có thể được giải quyết hoàn toàn trong ba năm tới. Những nỗ lực của anh ấy được bảo toàn. Khi đón con trai đầu lòng và đặt tên là Chấn Hưng, niềm vui của gia đình nhân đôi. Cái tên này mỗi lần nhắc tôi lại nhớ đến ý tưởng hồi sinh gia đình mình.
Xuyên suốt cả câu chuyện của mình, mong rằng ai rơi vào hoàn cảnh như mình cũng đừng bế tắc, tuyệt vọng mà hãy chuẩn bị tinh thần đối mặt với mọi thứ, rồi thành quả sẽ được truyền lại cho những ai biết cố gắng và nỗ lực .
Bước sang năm mới 2015, có rất nhiều dự án phải thực hiện, tôi tin rằng mọi người cho tôi cảm giác và kinh nghiệm, hướng đi mới và tôi sẽ đạt được kết quả tốt hơn .—— ThanhTrần — – * * Tên thật của tác giả được đổi lại theo yêu cầu.